Nàng là một nữ doanh nhân thành đạt, điều hành một thương hiệu thời trang do chính mình sáng lập. Đội ngũ hơn 30 người, showroom hoạt động ổn định, mọi thứ nhìn từ bên ngoài đều rất lý tưởng. Nhưng bên trong nàng lại luôn thấy thiếu – thiếu động lực, thiếu niềm vui, và đôi khi cả… lý do để tiếp tục.
Đến với hành trình Cá Nhân Hạnh Phúc, nàng chia sẻ một câu khiến tôi nhớ mãi:
“Em có mọi thứ, nhưng em không biết có đúng là cái em cần không nữa…”
Và chúng tôi bắt đầu cùng nhau đi qua từng lớp suy nghĩ, từng niềm tin cố cũ. Có tuần nàng chỉ làm một việc duy nhất: viết ra tất cả những điều khiến nàng mỉm cười – từ tiếng nhạc nhẹ lúc sáng sớm, cảm giác mở cánh cửa showroom thơm mùi gỗ mới, cho đến khi được nhân viên gọi là “chị đại nhưng siêu tâm lý”.
Những điều tưởng nhỏ đó dần giúp nàng kết nối lại với chính mình. Khi lòng nhẹ hơn, nàng nhận ra cái “thiếu” bấy lâu không đến từ việc phải đạt thêm thành tích, mà đến từ việc mình chưa thật sự sống đúng với giá trị riêng.
Tuần cuối, nàng nói:
“Em không cần chạy theo người khác nữa. Em chỉ cần đi đúng với mình.”
Một hành trình để quay về. Để lắng nghe. Và rồi từ đó, những quyết định kinh doanh cũng trở nên sáng rõ và nhẹ nhàng hơn.
Bởi vì hạnh phúc tự thân không cần điều gì vĩ đại. Chỉ cần mình đủ dừng lại để hỏi: “Tôi thật sự muốn gì? Tôi cần gì?”