Nam là một doanh nhân, từng xây dựng công ty đến quy mô gần 100 nhân sự. Nhưng điều khiến anh tìm đến Happy Coach không phải là vì công việc – mà là vì những vết nứt trong mối quan hệ với người thân.
“Càng thành công, em càng cô đơn,” anh nói.
Khi bắt đầu chương trình Huấn luyện viên Hạnh phúc, điều đầu tiên anh học không phải là coaching kỹ thuật – mà là coaching chính mình: ngồi xuống, thở chậm, lắng nghe những cảm xúc chưa từng được gọi tên.
Từng chút một, anh bắt đầu viết thư cho ba mẹ, nhắn tin cho người cũ với sự biết ơn, và nhìn nhận lại những tổn thương mà mình từng che giấu bằng sự bận rộn.
Rồi một ngày, anh mỉm cười:
“Em tưởng mình học nghề. Nhưng hóa ra, em đang học lại cách làm người.”
Giờ đây, anh vẫn làm doanh nhân – nhưng có thêm vai trò mới: hỗ trợ các doanh nghiệp trẻ xây dựng văn hóa hạnh phúc tự thân từ bên trong đội ngũ.Anh chọn trở thành coach không phải để “giảng dạy”, mà để đồng hành với những ai từng đi qua bóng tối giống mình.